(HQ Online)- Chuyện XK dưa hấu ùn tắc, bán đổ bán tháo, thậm chí hư hỏng vứt dọc đường ở cửa khẩu Tân Thanh (Lạng Sơn) không có gì mới. Dường như tình trạng này năm nào cũng xảy ra, chỉ là nghiêm trọng đến mức độ nào mà thôi.
Vấn đề là cái việc “năm nào cũng xảy ra” này đã kéo dài cả chục năm nay. Thông tin hàng hóa ùn tắc ra sao, nghiêm trọng thế nào, nguyên nhân do đâu... đều được các phương tiện thông tin truyền thông đăng tải khá nhiều. Vậy vì sao cứ đến mùa thu hoạch, dưa hấu lại đổ dồn đổ ứ lên cửa khẩu để dẫn đến cảnh ùn tắc gây thiệt hại kinh tế rất lớn như vậy. Một xe dưa hấu khoảng 30 tấn, tiền hàng khoảng 100-130 triệu đồng, cộng với chi phí vận chuyển 80-100 triệu. Như vậy một xe hàng cũng lên tới ngót nghét 200 triệu đồng. Ai cũng biết khi hàng nhiều thì sẽ bị ép giá, nhất là bán sang Trung Quốc theo đường tiểu ngạch. Nên khi cả nghìn xe dưa nối nhau chờ ở cửa khẩu thì đương nhiên giá sẽ rẻ, rất rẻ. Hiện giá xuất bán sang Trung Quốc khoảng 5.000 đồng/kg, tính ra mỗi xe sẽ lỗ cả trăm triệu đồng. Đấy là nếu xuất bán được. Mỗi ngày tối đa cửa khẩu này chỉ giải quyết thông quan được cho khoảng 300 xe chở dưa sang biên giới. Để giải quyết tình trạng ùn tắc, các cơ quan chức năng đã tăng cường điều động thêm cán bộ, làm thêm giờ (cơ quan hải quan đã kéo dài giờ làm việc đến 21h, làm cả thứ bảy, chủ nhật) nhưng vẫn không đủ đáp ứng nhu cầu vì hàng đổ về quá nhiều. Vì sao hàng hóa lại cứ ùn ùn đổ lên cửa khẩu? Câu trả lời là dưa được trồng khắp các tỉnh miền Trung, miền Nam với diện tích rất lớn. Vào mua thu hoạch ứ thừa nhiều quá, thị trường trong nước tiêu thụ không xuể, chỉ còn “nước” trông vào XK. Song với tình trạng đổ dồn lên cửa khẩu như thế này thì thà không đi còn đỡ lỗ tiền chi phí vận chuyển, lại còn không ảnh hưởng đến hoạt động XNK của các hàng hóa khác, không gây mất trật tự an ninh địa phương, không mất chi phí hư hỏng đường giao thông, hạ tầng cửa khẩu... Cảnh “năm nào cũng diễn ra” này có phần trách nhiệm không nhỏ của cơ quan quản lý trong việc để nông sản, cụ thể ở đây là mặt hàng dưa, phát triển theo phong trào, tự phát. Rõ ràng khâu dự báo quy hoạch, cảnh báo thị trường của quản lý nhà nước còn kém. Trách nhiệm của cơ quan quản lý nhà nước cũng còn ở chỗ không điều tiết thị trường nội địa cho tốt, triển khai tổ chức mô hình phối hợp giữa nông dân và doanh nghiệp, để hoạt động sản xuất nhỏ lẻ gắn với tiêu thụ, đảm bảo đầu ra cho sản xuất của nông dân. Vậy nên tính xa là tính bài toán quy hoạch trong nước, tính trước mắt là tính sao để hàng hóa không ùn ùn đổ lên cửa khẩu. Đừng để năm nào cũng xảy ra tình cảnh này mà chẳng biết trách ai? H.P |
0 nhận xét:
Đăng nhận xét